Quỷ hành thiên hạ review
Có tương ngộ, bao gồm phân li, hận bất tương phùng. Thoáng yêu thương thoáng hận nhỏng gió thoảng mây bay. Cười ngạo nghễ, khóc bi thiết, đời có những lúc vui, có những lúc bi quan. Ai cùng ta đồng sinch cùng tử…!!!

Tìm
Trình 1-1 chính
Vài điều về công trúc vào Quỷ Hành.Bạn sẽ xem: Review quỷ hành thiên hạ
Điều trước tiên phải nói, thể một số loại truyện của Quỷ hành cõi tục là “ Thử miêu đồng nhân”, vâng, là test miêu chứ không phải là miêu thử.
Bạn đang xem: Quỷ hành thiên hạ review
Còn sau đó là một số trong những trích dẫn cùng quan tâm đến của ta chứng minh đảm bảo hơn về cái mớ bòng bong công trúc này:
Quyển 1: Ngay nghỉ ngơi quyển 1, tất cả bọn họ sẽ siêu ấn tượng về đoạn Triển Chiêu vì bị “ Tình nhân thiên âm” có tác dụng phiền khô, Ngũ gia đang bịt tai mang lại Triển Chiêu một tối. Riêng ta, ấn tượng về nó là nhì fan đang ôm nhau ngủ một tối, và ta đã và đang tưởng tượng rồi, nếu đầu Triển Chiêu chỉ lép đến vai Ngũ gia, tức là ngủ trong tâm Ngũ gia rồi. Nhỏng các bạn như thế nào bên Ju Jin đang nói ấy rò rỉ, Triển Chiêu ngủ nhỏng một bé mèo bé ngoan ngoãn trong tâm Ngũ gia….
Quyển 6:
“Ăn trước nói sau.” Bạch Ngọc Đường khẽ cử đụng, Triển Chiêu đnai lưng hắn lại: “Ngươi chớ động, ván chóng ko chắc chắn, lát nữa mà lại sụp bắt buộc đền bù kia.”
“Sợ gì, giả dụ sụp bồi hoàn hắn một tòa miếu!”
“Đừng nói bậy, cẩn thận báo ứng.” Triển Chiêu nhị tay theo bẫy vai hắn vòng qua, ôm cổ hỏi: “Uy miêu tuyệt nạp năng lượng miêu?”
Bạch Ngọc Đường hạ giọng, bao gồm chút thâm tình: “Ăn trước uy sau, số đông không chậm chạp.”
Triển Chiêu nhị tay trượt xuống khẽ siết, Bạch Ngọc Đường thuận gắng ôm hắn, khá thlàm việc giao hòa mang theo trung ương hoảng ý loàn từ đáy lòng kéo lên.
Triển Chiêu hkhông nhiều vào một trong những tương đối, mau chóng bị ép xuống, cho dù sao buổi tối như mực cũng ko thấy được mặt đỏ tai hồng, mang kệ!….=> Thêm này, rất rõ ràng nhé, Triển Chiêu bị đè xuống…
Đó, là quyển 6, tuyệt hảo độc nhất chiếc chương thơm này đấy.
Quyển 7: Cái quyển này thì rước tiết hủ những tốt nhất đây.
Triển Chiêu cười cợt gượng gạo nhì giờ đồng hồ, trung tâm nói ban đầu cũng là ước ao đi, chỉ là nhì mon cơ phần đa ở trong nhà Bạch Ngọc Đường nghỉ ngơi Hãm Không Đảo, cơ hồ nước ko bước ra cửa chống, mấy ngày đầu cũng ko xuống giường…=> Nghe thấy ko, nghe thấy ko. Câu nói này thì họ chắc chắn được rồi nhé, hai anh sẽ LÀM rồi, hơn thế nữa còn khiến cho vô cùng thân yêu là đằng khác. Câu này cũng nói luôn được em Miêu bị đnai lưng. Này nhé: “ vài ba ngày đầu cũng không xuống chóng.”…. không xuống giường, vậy nhà hàng ăn uống rửa mặt cọ làm thế nào, chả nhẽ lại ko ăn không uống à…cân nhắc dễ dàng, em Miêu mấy ngày đầu kia chắc chắn là tất cả cần có tín đồ âu yếm ship hàng, fan này là ai.?. Đương nhiên là Ngũ gia nha….=> Ngũ gia đè cổ Miêu nhi, khiến cho mấy ngày đầu Miêu nhi không xuống được giường, phải ngơi nghỉ bên cạnh nhưng mà chăm lo chđọng sao.
PS: Ta là ta cũng phục Ngũ gia tiếp giáp khu đất đó, Khiến Nam hiệp Triển Chiêu mang đến vài ngày đầu cũng không xuống được giường cơ mà….~^3^`~…( Ngũ gia, ngài vượt phận, Miêu nhi ko đá ngài sao…?.)
…
“Hồng nhĩ miêu?” Triển Chiêu nghe Cảm Xúc mớ lạ và độc đáo, còn theo phiên bản năng sờ sờ lỗ tai, trước đôi mắt bỗng nhiên hiển thị xương quai xanh cùng khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Ngọc Đường, còn tồn tại câu trêu nghịch “Hồng nhĩ miêu” kia. Trên phương diện nóng lên, Triển Chiêu cấp lắc đầu — bị tiêu diệt rồi, căn bệnh tương tư! Con chuột ncội cơ đụng tác thực chậm trễ, còn chưa đến nữa!…=> Lần trước tiên phát âm mang đến dòng đoạn này, ta cũng choáng ngợp bất tỉnh luôn ý. Sau lúc phân tích kĩ, ta đã phân tích được nhì điều từ bỏ cái câu bất hủ này nhưng mà ra.
Thứ đọng nhất: Càng thêm khẳng định Miêu nhị bị đè. Ai phát âm những đọc Triển Chiêu vẫn ghi nhớ cho LÚC làm sao,( thiếu hiểu biết nhiều thì dường như không là hủ rồi.), ta hỏi đông đảo người, cơ hội ẤY thì bạn bị áp còn có trung khu trí để nhưng đi trêu người ta ko (chả đang ý loạn tình mê không khống chế được ý), Ngũ gia bây giờ còn đi true Triển Chiêu, vậy đương nhiên là Ngũ gia áp, trong những khi hành sự thấy tai Miêu nhi hồng hồng, bởi vậy nên bắt đầu trêu chọc tập kia.( Chúng ta tránh việc bàn về Triển Chiêu bây giờ vậy nào, chắc chắn là bị lnạp năng lượng qua lăn lại mệt bị tiêu diệt rồi.)
Thứ hai: Từ câu này ta cũng nghiệm ra được tứ cố gắng của nhì tín đồ thời gian đó ( suy đân oán thôi), làm việc tư cố gắng nào mà lại Miêu nhi nhìn rất rõ Bạch Ngũ gia, thấy được xương quai xanh, vậy chắc chắn là là mặt đương đầu, e hèm…mặt đương đầu chắc chắn là tứ cầm cố “ngồi” rồi ha…( chỉ nên suy đoán thù, suy đoán thôi. Đừng nói ta biến hóa thái, ai bảo dòng truyện nó toàn đa số cốt truyện dị những điều đó làm cái gi cơ chứ đọng. =_=!!)
…
Phần này sao chép sinh sống truyện Đậu tra của Catmieuthu, trong những đều minh chứng về công thụ, đây là minh chứng thiên chân vạn xác độc nhất vô nhị, lạy tạ Knhị Tâm vô vàn, chị em đã giúp sức hủ Thử Miêu thoát khỏi mẫu mớ bòng bong thú công ko cửa sinh.
Triển Chiêu ngồi ở trước mặt Thạch Đầu , Bạch Ngọc Đường ngồi sinh hoạt phía sau hắn, trường đoản cú vùng sau vươn nhị tay vờn quanh, nửa ôm nửa ấp, thanh thanh bắt rước tay của Triển Chiêu , phải chăng giọng kẹ vào lỗ tai hắn nói, “Tay trái ấn trđọng, tay nên chén bát cầm huyền.”
Triển Chiêu cúi đầu nhìn tinh tế và sắc sảo đích thế huyền, quay đầu lại tiều hắn, “Ta không tồn tại thiên phú này a.”
Bạch Ngọc Đường cười cợt, chỉ nên cằm dìu dịu những nghỉ ngơi bên trên vai Triển Chiêu, phải chăng giọng dạy hắn, “Này là cung âm.” Nói chấm dứt, nhẹ nhàng ấn trđọng Triển Chiêu đích ngón tay bát một ít.
Tiếng lũ đi ra, Triển Chiêu Cảm Xúc được thực thú vui.
“Này là thương. . . . . .” thanh âm Bạch Ngọc Đường ngay lập tức trên mặt tai Triển Chiêu, xưa ni trước đó chưa từng gồm ôn nhu cùng kiên trì như thế, “Giác, trưng, vũ. . . . . .”
Này mấy dòng âm, Bạch Ngọc Đường lặp đi lặp lại dạy dỗ vài ba biến. Triển hộ vệ đừng nhìn thuộc hạ linh hoạt, bất vượt này tiến công bọn học được thật lao lực.
Bạch Ngọc Đường nhịn ko được trêu, “Thật sự là miêu trảo rất có thể nào? Năm trảo đầy đủ phân không ra.”
Triển Chiêu liếc chú ý hắn một cái.
Bạch Ngọc Đường kiên trì dạy hắn một tè đoạn, có tác dụng hắn tái diễn rèn luyện, đạn chín vẫn .
Triển Chiêu còn thật tráng lệ và trang nghiêm luyện, biên hỏi, “Đây là vật gì khúc a?”
Bạch Ngọc Đường tương đối tương đối mỉm cười cợt, “Ta ham mê tuyệt nhất đích một thủ.”
“Khá tốt nghe a, điện thoại tư vấn là gì danh nhi?”
Bạch Ngọc Đường cúi đầu mỉm cười, “Ngọc thụ hậu đình hoa. . . . . .” Nói kết thúc, còn từ bỏ sau vỗ nhẹ dịu Triển Chiêu một chút ít.
Triển Chiêu mau chóng tạc mao quay đầu lại kháp hắn cổ.
Bạch Ngọc Đường cũng không phòng đỡ, cho dù sao Triển Chiêu ko tha đắc thực bóp chết hắn, nhưng thật ra thân thủ thừa khứ đọng, ngẫu hứng phủ nổi lên cố gắng. Triển Chiêu kháp hắn trong phút giây, Cảm Xúc được gắng mức độ còn không bằng no nhĩ phúc, ngay tức thì điều này nghe.
=>……*aaaaaaaaaaa*…thấy không hả, thấy chưa hả. Ai cũng phải gọi loại ngọc thú hậu đình hoa với loại hành động “làm việc phía sau vỗ vơi Triển Chiêu một chút”, ai chả biết hoa ẩn dưới là hoa gì, Ngũ gia sẽ hành động ví dụ như thế rồi, đúng đắn 100 phần Miêu bị đè, Ngũ gia là lưu lại manh ngầm công. Mà hầu hết người có thấy sau hành động kia, Triển Chiêu chỉ khó chịu tảo thanh lịch dận dỗi với làm nũng cùng với Ngũ gia, chđọng không có mlàm việc lời phản bội bác gì cả. Nhé nhé…
…
Triển Chiêu chú ý trái quan sát đề xuất, Cảm Xúc vừa ý, vươn tay làm việc cùng bề mặt hắn vệ sinh một phen, một tay đầy phấn Trắng.
Công Tôn nóng vội ngăn lại, “ Đừng a, ta hảo lao lực new đồ dùng thượng!.”.
Triệu Phổ tại một mặt bắt gặp, ôm cánh tay thực oán niệm hỏi Công Tôn, “ Thân thân, ngươi mang vật gì mang đến hắn thứ a.?.”
Công Tôn vươn tay, trong tay cố lấy giới thiệu 1 bàn chải.
Triệu Phổ nhan sắc khía cạnh dễ dàng nhìn một chút ít.
Triển Chiêu cũng tiến cho tới đi qua nhỏ dại giọng hỏi Bạch Ngọc Đường, “ Không bắt buộc dùng tay xoa đi.?.”.
Bạch Ngọc Đường bật cười, nhếch mồm một cái, “ Nhỏng cụ như thế nào kĩ năng.”.
Triển Chiêu nhíu mi, “ Miệng ngươi tất cả cái gì vậy.?.”.
Bạch Ngọc Đường tự nhiên mỉm cười, Triển Chiêu liếc mắt một chiếc lập tức nhận thấy được hai khoả đầy răng nanh. ( ta thứ 1 edit, ai biết đến hỏi khoả là gì vậy.?. Làm hàm răng à.?.”.)
“ Công Tôn làm cho, giống hay là không.?.”, Bạch Ngọc Đường tiến cho tới cấp Triển Chiêu xem.
“ Còn tốt nhất coi sao.” Triển Chiêu gõ gõ. “ Còn thật cứng ngắc, rất có thể hay là không quát mắng mang đến đầu lưỡi.?.”.
Đầu lưỡi Bạch Ngọc Đường giật giật, đối Triển Chiêu nhe răng: “Miêu nhi, cắm một ngụm.”.( che khía cạnh, Ngũ gia, thiệt không tốt gì cả.)
“Ân.”. Triển Chiêu lòi ra cái cổ đến hắn cắn.
Bạch Ngọc Đường quả như là không khách khí, tiến lên trải qua dìu dịu cắm một ngụm. (Ngũ gia dù có lưu lại manh cũng ko có tác dụng con mèo bị thương đâu…)
Một mặt toàn bộ hầu hết fan nhìn trời, Bao Chửng ho khan, cũng luân phiên phương diện đi—Phi lễ chớ chú ý, chỉ tất cả Tiểu Tứ Tử coi mùi ngon…..=> Mọi người dân có thấy loại hành động Ngũ gia gặm cổ Triển Chiêu như thể loại hành động gì trước lúc làm ko, ta gọi mang đến loại vị trí này là thấy hành vi Triển Chiêu dưng cổ mình lên cho Bạch Ngọc Đường cắm giống hệt như đẳng cấp dâng bản thân lên, nói “ ngươi cứ đọng thoải mái và tự nhiên ấy.”. * vả miệng….ta cũng không thích suy xét bậy bạ cụ đâu. TT__TT*
…
Tử Hình ảnh thuộc Giả Ảnh cùng mọi người trong nhà phân tán li knhì, Bạch Ngọc Đường túm Triển Chiêu một cái, “ Mang ngươi đi, ngươi bắt buộc bảo hộ giỏi cổ của mình.”.
“Ân!.”. Triển Chiêu vẻ phương diện nụ cười, Bạch Ngọc Đường vô lực chú ý ttránh. “ Miêu nhi, ngươi là hiện nay đang bị ta cvỏ hộp cho tới mong muốn ăn đó.”.
“Ân”. Triển Chiêu lập tức gật đầu.
Bạch Ngọc Đường ho khan một giờ đồng hồ. “ Không yêu cầu chiếc kia nạp năng lượng, là ăn thiệt.”.
Triển Chiêu bội nghịch ứng vào giây khắc, phát âm được, hung tợn một cước trải qua, Bạch Ngọc Đường né tránh….* Tiếp tục bấn loàn và nhảy nhót rúc hét*, phát âm đến trên đây thì ko chối bao biện được nữa rồi, quan trọng chối hận nữa. Ngũ gia đã nói là ăn uống thật, là vì Ngũ gia sắp đến hút huyết Miêu nhi, chứ đọng không hẳn là chiếc kia ăn, thấy không, là ăn thứ hạng kia đấy, Ngũ gia ko ăn uống thứ hạng cơ thì Ngũ gia tâm sự làm gì. Mà Triển Chiêu thuở đầu Bạch Ngũ gia bảo là bị chộp cho tới nạp năng lượng cũng tương đối hào hứng hớn hngơi nghỉ gật đầu (ôi bà bầu ơi…phục ảnh), Có nghĩa là cùng thích bị ăn, là từ bỏ nguyện bị ăn nhá. Còn nữa, sau thời điểm hiểu ý tiếng nói của Bạch Ngọc Đường, cũng không phản bội chống tuyệt biện hộ lại gì, như ta nói, Miêu nhi lại hờn giận thôi….*rúc hú*…
…
Triển Chiêu thả lỏng chân khí, chớp nhoáng rơi thẳng xuống.
Bạch Ngọc Đường cả ghê, nhanh nhảu rơi xuống khu đất vững quà tiếp được, ma nha xem Triển Chiêu….=> Ờ đoạn này thì không nói được gì, tuy thế ta cứ đọng nghĩ về mang lại Bạch Ngũ gia ôm ôm đỡ đỡ Miêu nhi vẻ bên ngoài công chúa là lại điên loạn lên.
Sau đó lúc tất cả bạn tới, khiến hễ tĩnh…Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc nhau, đột nhiên loé thân…Triển Chiêu bị Bạch Ngọc Đường đưa tới bên tường…quay đầu lại xem, chỉ thấy ở đoạn vừa rồi, tất cả một chính than lợi trảo như là ý muốn đột kích bầy chúng ta hắc y nhân..
Lại thêm có nhì fan nữa mang lại chăm chú đến nhị người, gồm người hỏi Bạch Ngọc Đường: “ Tới tham mê gia tụ hội.”. Lúc này…
Bạch Ngọc Đường vươn tay, vắt mang một tay của Triển Chiêu nhẹ nhàng kéo tới bên tín đồ.=> Tính chình họa giác rất to lớn, bạn tới bao gồm ý ko giỏi, Ngũ gia lập tức nhỏng kiểu gà bà mẹ đảm bảo an toàn nhỏ ấy. không dừng lại ở đó hễ tác cũng rất nhẹ nhàng : dìu dịu kéo nha, sợ bé mèo nhức chớ sao..0^v^0..
…
lúc nhì bạn tiến tới Hạ phủ…
Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu lặng ngắt thảo luận một ánh nhìn, tiến vào Hạ phủ.
Trước cửa đứng vài ba cái thị vệ, hét khổng lồ, “ Cống phẩm mua các buộc phải soát fan.”.
Triển Chiêu cau loại mũi, một chiếc thị vệ tiếp cận, còn ko chạm tới hắn, Bạch Ngọc Đường đá một cước, khiến cho hắn cất cánh ra ngoài…=> Dám đụng vào mèo bên bản thân, Ngũ gia trnghỉ ngơi phương diện đá không tmùi hương nhớ tiếc. Con mèo thì chỉ mình Ngũ gia rà soát người được thôi…oá há há há há…
Lược một quãng, Khi đã vào Hạ phủ:
Hạ Chính chú ý, tứ phía cửa sổ đều đóng lại.
Hạ Chính mỉm cười mỉm cười, hỏi Triển Chiêu: “ Tên Hotline là gì.?.”.
Triển Chiêu sửng nóng, trung khu nói, ai nha, quên ko giả danh, đơ mình lăng gian, bị Bạch Ngọc Đường nỗ lực đem tay kéo xuống bên dưới, giúp đỡ hắn vấn đáp một câu: “ Bạch gia mậu.”….
Hạ Chính lại tảo thanh lịch quan sát Huyết Vương, Huyết Vương cũng nhìn Bạch Ngọc Đường, như là quan tâm đến ra sao giới thiệu, thốt nhiên nghe Bạch Ngọc Đường rẻ giọng nói: “ Tại hạ Thước Mậu Thuật.”.
Triển Chiêu mí đôi mắt rút ít trừu, vừa bắt đầu dòng cơ Bạch gia miêu ( mèo của Bạch gia ), từ bây giờ đến demo ăn uống miêu ( loài chuột ăn uống mèo ) đông đảo đi ra, này háo tử thượng phòng yết ngoã mọi.=> Không chỉ hành vi, đến lời nói cũng ghi lại hòa bình, tính độc chỉ chiếm mèo với bá đạo cực kỳ cao. ( mà nói thật, ta phát âm đoạn này cơ mà thắc mắc…Ngũ gia, ngài lúc nào thì cũng nghĩ cho cthị xã nạp năng lượng mèo sao.?. o_O.???)
…
Lúc hai tín đồ tự Hạ che trngơi nghỉ về, phân biệt phía sau tất cả bước đi, trở lại thì phân biệt chính là Huyết Vương ngơi nghỉ Hạ tủ.
Bạch Ngọc Đường mỉm cười thì thầm một giờ, bỗng nhiên dừng lại cước bộ, một tay rước Triển Chiêu đặt tại bên fan bên trên vách tường, khiến cho Triển Chiêu kinh ngạc nhảy dựng.
Triển Chiêu trộc trộc rạc loại mũi của hắn: “ Ngươi làm cái gi.?.”.
Bạch Ngọc Đường cười cợt, lòi ra nhị cái răng, “ Cắn một ngụm.”
Triển Chiêu phối hợp ngẩng khía cạnh lên lòi ra cổ, Bạch Ngọc Đường phát triển, gặm một ngụm. Hắn dĩ nhiên ko sử dụng lực gặm, với nói cắm, không bởi nói hắn hôn. Triển Chiêu tức thời thấy bên trên cổ ngứa, quan sát máu vương làm việc đầu ngõ, chỉ thấy hắn vẻ khía cạnh bỡ ngỡ.
Hiện giờ, Giả Hình ảnh xuất hiện thêm thuộc Tử Hình ảnh tấn công ngất xỉu huyết vương, trói vào bao cài đặt mang lại.
Triển Chiêu đẩy đẩy Bạch Ngọc Đường: “ Cắn đầy đủ không, kết thúc vấn đề rồi.”.
“Ân.?.” Bạch Ngọc Đường cảm giác hảo ngoạn, có chút luyến nuối tiếc tát miệng, Triển Chiêu vừa rượu cồn, hắn lại không cẩn trọng dùng một chút ít lực. => Đang được hôn với chiếm phần đậu hủ công khai minh bạch, Ngũ gia luyến tiếc nuối là bắt buộc. ( Ta nói: Ngũ gia à, luyến tiếc làm gì, về thẳng ăn là được rồi. Dù sao con mèo cũng ko cản ngài ăn uống mừ…)
“ A.!.”. Triển Chiêu cả ghê, Bạch Ngọc Đường cũng cả tởm, ngấc đầu nhìn…Thật sự cắm ra hai dòng lỗ nhỏ tuổi, máu đỏ sẫm trường đoản cú kia trào ra. Bạch Ngọc Đường trinh nữ, răng này là răng giả, tuy vậy thật sự rất sắc đẹp.
“ Có phải hay là không cắn bị tmùi hương rồi.?.”. Triển Chiêu chú ý ko thấy mồm vệt tmùi hương, buồn bực hỏi Bạch Ngọc Đường, thấy hắn ko vấn đáp, chuyển tay định sờ, Bạch Ngọc Đường nuốm trụ tay hắn: “ Ai, ko vội vàng.”.
“Đau a, còn lạnh giá.”. Triển Chiêu trừng hắn.
Bạch Ngọc Đường nở niềm vui, “ Chỉ là trầy da”, nói xong phát lên rước ngày tiết liếm thật sạch, “Đừng tiêu tốn lãng phí.”….=> Má ơi, xịt máu…Ngũ gia, lưu lại manh. Ai nói Bạch Ngũ gia kém nhẹm Triệu Phổ về pmùi hương diện này chứ, đây là Ngũ gia chưa chạm mặt tín đồ nhằm bản thân lưu manh thôi.
Triển Chiêu há to miệng, khuôn khía cạnh đỏ bừng.
Bạch Ngọc Đường xem mồm vệt thương đã có hắn “chũm máu”, đối Triển Chiêu nói: “ Hương vị cũng không tệ lắm.”……=> Há há há..*cười điên dại*, sao lại không tệ lắm, là hết sức xuất xắc new đúng chứ. Chắc đây là ‘ăn uống thật’ cho nên nó ko tình thú bằng ‘ăn kia’…yêu cầu new vậy.
Tập 9:
Tập 9 ta hiểu qt rất hiếm, thấy hint cũng có á, tuy vậy lâu rồi đề xuất quên đối với tất cả chả có chuyên môn để dịch, tuy nhiên tất cả chăm chú mang lại một chi tiết, qua cụ thể này ta thấy Nhã vô cùng thâm thuý nga.
Trong quyển 9 có một quãng nói tới thời niên thiếu của Bạch Ngọc Đường, đoạn cuối có mấy câu nắm này:
Lục Thiên Hàn vừa nghe ngoại tôn ngay cả tbọn họ yến cũng ko ăn uống tức thời cứu Thiên Tôn đi, giận dữ mang đến phương diện Trắng xanh, Lục Tuyết Nhi thuộc Bạch Hạ khulặng nỗ lực nào thì cũng không giới hạn, nhưng lại thiệt ra Lục Đích Đống một câu, tạo nên Lục Thiên Hàn trọn vẹn chuyển giận vi hỉ, hắn nói: Bạch Ngọc Đường lần này gặp lại cho mệnh định chính là tín đồ tê, cũng đó là ‘fan vợ’ của ngoại tôn.
Và đoạn nói tới Triển Chiêu:
Ân Hầu vuốt cằm nhận thấy trong tay Lục Đích Đống trước kia ko thọ Lục Đích Đống mang đến cho hắn một phong thư, bên trên viết canh tiếng, nghe nói này đúng canh giờ Triển Chiêu xuống núi, chạm cho tới “ Hữu duyên nhân” của hắn ( Người hữu duim.).
Sau đó, nhì người ra ngoài giang hồ, vẫn chạm chán được nhau.
Thấy rõ nhé, Nhã tỉ Khi nói đến Bạch Ngọc Đường thì nói là chạm chán “ fan vợ”, còn nói đến Triển Chiêu chỉ nói là “người có duyên”. Nhã Nhã vẫn vốn nói rõ ràng ai là công ai là thú rồi, còn về sự việc H hay là không đặc biệt quan trọng gì, hủ tự tưởng tượng chưa phải tình thụ rộng sao…0^3^0.
Dường như, ta còn nhận thấy vài ba điểm hay hay. Quyển 6, Nhã chỉ mang đến người mẹ Bạch Ngũ gia nói Triển Chiêu thân nhuyễn dễ dàng đè, Ngũ gia đỏ phương diện, với Bạch Ngũ gia bội phản ứng: Làm sao bao gồm thể…khi Ngũ gia bị người mẹ của chính mình hỏi : Chẳng lẽ fan bị đtrần lại là ngươi…..Chứ đọng không hề bao gồm đoạn hỏi Triển Chiêu về vụ việc này.
Tử Hình ảnh cùng Công Tôn luôn về phe Triển Chiêu khi nói ai đtrằn ai, còn Giả Hình ảnh cùng Triệu Phổ luôn về phe Bạch Ngọc Đường, trong lúc đó, tín đồ bị đnai lưng trong nhị hai bạn này là Tử Hình ảnh với Công Tôn. ( cực kỳ thú vị đúng không nhỉ.?.)
Bạch Ngọc Đường rất nhiều lần đã nói: Ta ước ao ăn miêu …cùng với Triển Chiêu, một lượt là nghỉ ngơi quyển 5 Khi ăn uống ở Thái Bạch Cư với Triệu Viện, Ngũ gia nói với Triển Chiêu rằng mình thích nạp năng lượng con mèo khoách sọ, tuy nhiên Ngũ gia chỉ nói : Ta mong mỏi ăn mèo…thôi. Một lần khác là sống cuối tập năm thì đề nghị, Khi Bạch Ngọc Đường vừa truyền tai nhau nước để Tiểu Tứ Tử chiến thắng Thạch Đầu, Thạch Đầu khóc, Tiểu Tứ đọng Tử ra dỗ cùng mấy đứa nhỏ dại đi tìm trù nương mong ăn mì, Triển Chiêu với Bạch Ngọc Đường rình coi mấy đứa bé dại dỗ nhau vậy làm sao, cuối đoạn, Ngũ gia có nói: “ Ta ao ước nạp năng lượng mèo, ngươi tất cả đến ko.?.”….Triển Chiêu túm bé mèo lên nỉm đến Bạch Ngọc Đường, tiếp đến …chạy.
Ờ thì còn vài ba đoạn nữa, nhưng lại ta cũng không để ý rồi, tất cả thời hạn bổ sung cập nhật sau.
Cuối thuộc, ta kết luận….Triển Chiêu bị Bạch Ngũ gia đè cổ, bị Ngũ gia áp, bị Ngũ gia nạp năng lượng không còn một mhình ảnh nào…..*tung hoa….tung hoa*..